Một người đi…

22/09/2022

Sáng 14/9/2022, một trái tim người Đèo Cả ngừng đập, dù đã được dự báo trước nhưng điều đó đã khiến nhiều người ở văn phòng 265 Cầu Giấy và những người làm việc ở hệ thống này còn đang ở đâu đó khắp các công trường dự án mà Đèo Cả đang triển khai không khỏi bùi ngùi. Anh Đào Duy Anh, công tác tại Ban Kế hoạch Kỹ thuật - Người vừa nằm xuống, sau những ngày cuối đời chống chọi với bạo bệnh.

Trước ngày buồn 2 tuần lễ, tôi cùng anh Nguyễn Lê Bách – Phó Giám đốc Ban Kế hoạch Kỹ thuật, chị Nguyễn Thị Mai Hoa và anh Lê Thái Trung đều là những đồng nghiệp thân thiết của anh Đào Duy Anh ở Ban Kế hoạch Kỹ thuật vào bệnh viện Xây dựng thăm anh. Lúc đó, tình trạng bệnh nặng lắm rồi. Chị Trần Thị Phương Thảo - vợ anh Duy Anh, buồn bã khi chúng tôi bước vào phòng: “Gan anh bị xơ hết rồi. Bác sĩ bảo tình hình xấu lắm… tính bằng ngày thế mà vẫn hy vọng phép màu được trở lại đi làm cùng anh em”. Rồi chị nghẹn giọng đi.

Anh Duy Anh trong một chuyến khảo sát

Mới mấy hôm nằm viện nhưng tóc anh bạc trắng, vẻ ngoài toát lên sự mệt mỏi nhưng phong thái vẫn điềm nhiên. Ở đầu giường bệnh tôi thấy vẫn còn tài liệu gì đó của Đèo Cả.

Thấy đồng nghiệp tới thăm, Duy Anh lấy gối che tài liệu đi, nhỏm dậy, gượng cười, không nói vì mệt, chỉ đưa bàn tay gầy rộc nắm tay từng người. Thời điểm đó, chẳng biết nói gì cho đáng, tôi chìa cái phong bì đưa cho chị Thảo, phong bì có ghi dòng chữ rất thanh niên, rất bụi bặm, rất công trường: “500 anh em 265 Cầu Giấy mong anh sớm quay lại đi làm”, rồi hướng về Duy Anh nói: “Nói Cầu Giấy là đại diện thôi, cả hệ thống này nhắn đấy. Anh vì đồng nghiệp mà cố gắng nhé”. Bất chợt, Duy Anh rướn cổ hít vào rồi thở ra một hơi thật dài, tôi nói chị Thảo đỡ cho anh kẻo cơn ho sắp đến. Chị bảo: “Anh cảm động”. Nước mắt trào ra từ khoé mắt, lăn dài trên gò má nhô cao, vàng vọt của anh. Duy Anh ngoảnh mặt hướng ra phía cửa sổ, ngoài kia, nắng thu đang trải dài trên những hàng cây trong khuôn viên bệnh viện. Hình ảnh đó đã ám ảnh tôi suốt cả quãng về.

Trên đường về, Bách chia sẻ: “Trên giường bệnh, Duy Anh vẫn tham gia đấu thầu qua mạng, tương tác với anh em thường xuyên đấy. Anh ấy xin được tiếp tục công việc”.

Anh Duy Anh (đội mũ) bên cạnh những đồng nghiệp của mình tại Ban Kế hoạch Kỹ thuật

Lúc biết mình mang trọng bệnh nhưng để mọi người không lo lắng, Duy Anh vẫn cùng anh em đi khảo sát hiện trường, có những dự án xa và đường xóc phải nén đau. Chuyến khảo sát dự án đường ven biển tỉnh Bình Định hồi tháng 4 vừa qua là chuyến khảo sát cuối cùng của anh. Bách bảo, giờ nghĩ lại mới biết anh giấu đau để đi cùng với mọi người. Phó ban Kế hoạch Kỹ thuật cho biết về công việc: “Sau khi vào hệ thống, anh Duy Anh phát huy đúng sở trường vai trò kỹ sư trắc địa, dẫn dắt anh em đi khảo sát tuyến mới, tuyến dự kiến đấu thầu. Ngoài ra, anh ấy đảm nhận vai trò chuẩn bị hồ sơ pháp lý và máy móc, thiết bị trong hồ sơ dự thầu. Đây là việc rất khó, cần sự tỉ mỉ, cẩn thận trong bối cảnh đấu thầu nhiều và liên tiếp như thời gian qua. Anh Duy Anh cũng có mối quan hệ tốt với bạn bè, các đơn vị trong ngành xây dựng nên được họ giúp cho nhiều việc, hỗ trợ thêm tổ thầu trong các công việc khác”.

Ngày 15/9/2022, đoàn xe tang đưa anh về Yên Bái, nơi anh khởi nghiệp và có nhiều người thân bên cạnh, kết thúc một cuộc đời còn nhiều điều dang dở. Tiễn anh đi trên cung đường cuối có lãnh đạo Ban điều hành, anh em Ban Kế hoạch Kỹ thuật. Sau khi công việc hậu sự cho anh không lâu, chị Thảo cùng với 1 người anh trong gia đình của mình quay lại văn phòng Đèo Cả. Chị ngồi cúi đầu một lúc rồi nghẹn ngào: “Anh muốn được trở lại đi làm… yêu không khí Đèo Cả…”.

Không phải đến lúc chị Thảo nói ra những điều mới nghe có vẻ mang tính hình thức đó mà tôi cũng đã hình dung ra được tình yêu của người mới ra đi đối với công việc của mình.

Công đoàn Tập đoàn vừa phát động cuộc thi viết về cha mẹ của mình cho con em người Đèo Cả bằng cách thể hiện tự do để nói lên niềm vui, nỗi vất vả của đấng sinh thành. Khi tấm poster về cuộc thi “Đèo Cả - Gia đình trong trái tim em” chưa kịp dán lên bảng tin thì anh đã ra đi. Nhưng tôi tin rằng, con gái của anh, dù mới học lớp 4 thôi cũng sẽ có những dòng viết về tình yêu, giấc mơ dang dở của cha mình…

Chị Thảo bảo, sau này khôn lớn, nếu con gái của anh chị được làm việc tại Đèo Cả, thì có lẽ ở đâu đó, người chồng của mình cũng sẽ rất vui.

Quang Thành